jeudi 8 septembre 2011

Mộ giang ngâm

Nhất đạo tàn dương phủ thủy trung
Bán giang sắt sắt bán giang hồng
Khả liên cửu nguyệt sơ tam dạ
Lộ tự trân châu nguyệt tự cung.

Dịch Nghĩa

Một dải nắng chiều bao phủ mặt nước
Nửa sông vẫn xanh biêng biếc, nửa sông đổi màu đỏ
Đáng yêu thay đêm mùng ba đầu tháng chín
Những giọt sương tựa như hạt ngọc, ánh trăng tựa như cánh cung.

Dịch Thơ

Khúc ngâm trên sông chiều

Nắng tàn một dải trên sông

Nửa hồng nửa biếc linh lung chan hòa
Yêu sao tháng chín mùng ba
Sương như hạt ngọc trăng là cánh cung

mercredi 31 août 2011

TÚY CA

自遣
羅隱

得即高歌失即休,
多愁多恨亦悠悠。
今朝有酒今朝醉,
明日愁來明日愁。

Tự khiển

Đắc tức cao ca thất tức hưu,
Đa sầu đa hận diệc du du.
Kim triêu hữu tửu kim triêu tuý,
Minh nhật sầu lai minh nhật sầu.

Dịch nghĩa:

Được thì hát vang, mất thì lại thôi,
Đa sầu đa hận cứ mãi như vậy.
Hôm nay có rượu thì hôm nay uống,
Ngày mai sầu đến thì ngày mai sầu.

Giải sầu

Mất thời buồn bã, được thời vui,
Đa cảm đa sầu mặc bóng câu.
Có rượu hôm nay xin hãy uống,
Ngày mai sầu đến lại mai sầu.

vendredi 19 août 2011

Phong Kiều dạ bạc

Phong Kiều dạ bạc là bài thơ rất nổi tiếng của Trương Kế (张继 Zhang Jì), tác giả sống vào khoảng trước sau năm 756- đời vua Đường Túc Tông. Trương Kế tự là Ý Tôn, từng thi đậu tiến sĩ và làm quan trong triều với chức vụ Tự bộ viên ngoại lang, về sau bị đổi ra Hồng Châu coi việc tài phú và mất tại đây. Sinh thời, ông là người học rộng, thích đàm đạo và bàn bạc văn chương, thế sự... đặc biệt rất thích làm thơ.

Nguyên tác bài thơ Phong Kiều dạ bạc sau này đã được Khang Hữu Vi đời nhà Thanh khắc trên tấm bia lớn dựng trong chùa Hàn San để cho người đời sau qua đây thưởng lãm.

Đường Bá Hổ

Đường Bá Hổ (1470 – 1524) tên thật là Đường Dần, Bá Hổ là tên tự. Cuối đời tín Phật, lấy hiệu là Lục Như Cư Sĩ và Đào Hoa Am Chủ. Ông vốn người ở huyện Ngô, Tô Châu (Giang Tô), xuất thân từ thương gia kinh doanh rượu “thường thường bậc trung”, nổi tiếng tài hoa và tính cách phong lưu, ngạo nghễ, là người đứng đầu nhóm Giang Nam Tứ Đại Tài Tử thời Minh, đặc biệt nổi trội về tranh sơn thuỷ. Đường Bá Hổ là nhân vật kỳ lạ, để lại rất nhiều truyền thuyết trong dân gian Trung Quốc. Đạo diễn Châu Tinh Trì từng lấy ông làm hình tượng chính xây dựng bộ phim “Đường Bá Hổ điểm Thu Hương”.

Đường Bá Hổ là đệ tử xuất sắc của danh hoạ Chu Thần. Tranh nhân vật (như các bức: Vương Thục cung kỹ, Thu phong hoàn phiến, Lý Đoan Đoan) và tranh hoa điểu (như các bức: Mặc mai, Phong trúc, Câu dục minh xuân, Lâm thuỷ phù dung, Hạnh hoa) của ông đều rất nổi danh, nhưng thành tựu cao nhất của ông tập trung ở tranh sơn thuỷ. Những tác phẩm thời trẻ của Đường Bá Hổ hiện chỉ còn đôi ba bức như Động Đình huỳnh mao chử, Trinh thọ đườngĐối trúc. Tranh thời trung niên của ông ảnh hưởng hoạ phong của Chu Thần khá rõ nét, mà Chu Thần lại ảnh hưởng hoạ pháp của Lý Đường và Lưu Tùng Niên thời Nam Tống, cho nên tranh của Đường Bá Hổ cũng thuộc hoạ phái hàn lâm với phong cách hùng kiện, chặt chẽ, tinh tế, đồng thời ông cũng tham cứu bố cục và kỹ xảo bút mặc của các đại gia Mã Viễn, Hạ Khuê; dung hợp và quán thông tinh hoa của các danh hoạ Lý Thành, Phạm Khoan, Quách Hi (thời Bắc Tống) và Hoàng Công Vọng, Vương Mông thời Nguyên, dần dần tạo ra phong cách riêng cho mình.

Song song với việc học tập các danh hoạ đời trước, Đường Bá Hổ cũng rất chú ý học tập ở tự nhiên. Năm 1500, ông dành hơn chính tháng du sơn nhạo thuỷ, bắt dầu từ Tô Châu. Các thắng cảnh và danh sơn đại xuyên như : Lư Sơn, Nam Nhạc Hành Sơn, Vũ Di, Nhạn Đãng Sơn, Thiên Đài Sơn, Phổ Đà Sơn, Huỳnh Sơn, Cửu Hoa Sơn; Thung Lũng Hoa Đào, Tây Hồ, Bình Sơn Đường, Vu Hồ, Cửu Giang, Xích Bích, Nhạc Dương Lâu, Động Đình Hồ, Cửu Lý Hồ, Phúc Xuân Giang, Tân An Giang… đều từng in dấu chân Đường Bá Hổ và để lại dấu ấn trong các hoạ phẩm của ông.

Khi Đường Bá Hổ trở lại Tô Châu sau chuyến lãng du đó, gia đình ông rơi vào cảnh cùng túng, vợ con lại bỏ nhà đi, bản thân ông phải mưu sinh bằng cách bán văn bán tranh và giải sầu bằng những nét đan thanh. Năm 36 tuổi, ông dời đến Thung Lũng Hoa Đào (Đào Hoa Ổ) dựng mái lều tranh bằng tiền bán tranh và tiêu dao ở đó cho đến cuối đời.

Tranh của Đường Bá Hổ có kết cấu chặt chẽ, tạo hình chân thực sinh động, thế núi hùng tuấn, thạch chất cứng cỏi, bút pháp cương kiện, sắc rõ mực đậm với những tác phẩm tiêu biểu: Vương Ngạo xuất sơn, Bái đài thực cảnh, Hành xuân kiều, Quan sơn hành lữ. Cuối đời, hoạ phong của ông thoát ra khỏi ảnh hưởng của Chu Thần, tự thành nhất gia, giai đoạn này, tác phẩm chủ yếu là tranh sơn thuỷ, đại biểu là: Sơn lộ tùng phong, Xuân sơn bán lữ, Lạc hà cô lộ, Hư các vãn lương, Tây châu thoại cựu, U nhân yên toạ, Hạ nhật sơn cư… với bố cục giản, rõ, nét nhỏ như tơ nhưng vẫn không yếu ớt, mang cái đẹp giao hoà giữa cương vừa nhu. Chỉ riêng về vẽ đá, ông đã vận dụng nhiều kỹ thuật đi mực hành bút: đoản khảm, trường suân, thuận bút, sóc hào, phương chiết, viên chuyển. Các cảnh cỏ cây, nhà cửa, suối khe… đều được sắp xếp bài trí cẩn mật theo thứ tự phù hợp, chặt mà không tắc, nhiều mà không rối, giàu dư vị và ý thơ. Mực và màu tuy dày nhưng đã có sự biến hoá đậm nhạt uyển chuyển.

Sở dĩ tranh sơn thuỷ của Đường Bá Hổ đạt đến thành tựu thượng đẳng, bút mặc tinh diệu cao thâm, một phần vì ông biết học tập, cách tân, sáng tạo và cũng biết giải phá những khuôn khổ của hoạ phái phương Bắc, hoạ phái Giang Nam, viện thể Nam Tống và cả trường phái văn nhân sơn thuỷ hoạ thời Nguyên. Cống hiến nổi bật của Đường Bá Hổ đối với lịch sử hội hoạ Trung Quốc là ở chỗ ông đã tổng hợp được những tinh hoa của Nam tông – Bắc phái, dung hoà được Thi tình – Hoạ ý và đạt được sự giao dung trong mối quan hệ: Thi – Thư – Hoạ. Phần lớn hoạ phẩm của ông hiện được trưng bày tại các bảo tàng: Bắc Kinh, Đài Bắc, Thượng Hải, Tứ Xuyên và một số bức hiện được tàng lưu ở Mỹ như bức Hoa Sơn.

Không chỉ hoạ, mà thư pháp của Đường Bá Hổ cũng rất được yêu chuộng, đồng thời ông cũng là một đại thi nhân thời Minh, với nhiều tác phẩm như các tập: Thượng ngô thiên cung thư, Bách nhẫn ca, Giang Nam tứ quý ca, Đào hoa am ca, Nhất niên ca, Nhàn trung ca… Phần lớn tác phẩm của ông là du ký, đề hoạ, cảm hoài biểu hiện sự cuồng phóng và ngạo ngễ, song ngôn từ giản dị, dễ hiểu.

Năm 1523, Đào Hoa Am Chủ bệnh rồi mất ở Đào Hoa Am giữa Thung Lũng Hoa Đào, như ước nguyện sinh thời, để lại bài Đào Hoa Am Ca muôn đời bất hủ:

桃花坞里桃花庵,Đào hoa ổ lý đào hoa am

桃花庵下桃花仙。Đào hoa am hạ đào hoa tiên

桃花仙人种桃树,Đào hoa tiên nhân chủng đào thụ

又摘桃花换酒钱。Hựu chiết đào hoa hoán tửu tiền

酒醒只在花前坐,Tửu tỉnh chỉ tại hoa tiền toạ

酒醉还来花下眠。Tửu tuý hoàn lai hoa hạ miên

半醉半醒日复日,Bán tuý bán tỉnh nhật phục nhật

花落花开年复年。Hoa lạc hoa khai niên phục niên

但愿老死花酒间,Đãn nguyện đãn tử hoa tử gian

不愿鞠躬车马前。Bất nguyện cúc cung xa mã tiền


车尘马足显者事,Xa trần mã túc hiển giả sự

酒盏花枝隐士缘。Tửu trản hoa chi ẩn sĩ duyên

若将显者比隐士,Nhược tương hiển giả tỉ ẩn sĩ

一在平地一在天。Nhất tại bình địa nhất tại thiên
若将花酒比车马,Nhược tương hoa tửu tỉ xa mã

彼何碌碌我何闲。Bỉ hà lục lục ngã hà nhàn

别人笑我太疯癫,Biệt nhân tiếu ngã thái cuồng điên

我笑他人看不穿。Ngã tiếu tha nhân khán bất xuyên

不见五陵豪杰墓,Bất kiến Ngũ Lăng hào kiệt mộ

无花无酒锄作田。Vô hoa vô tửu sừ tác điền.

Tạm dịch:

Đào Am giữa lũng hoa đào

Có tiên lánh bụi thuở nào lại đây

Rừng đào tiên để chốn này

Ta bẻ đổi rượu vui say mấy cành

Tỉnh ra hoa lại trước mình

Say say tỉnh tỉnh vô tình ngày qua

Hoa rụng rồi nở năm xa

Ước mong chết giữa rượu hoa thơm nồng

Ngựa xe luồn cúi chẳng mong

Dành người tham lục tiếc hồng đua chen

Cành hoa chén rượu làm duyên

Vui đời ẩn sĩ, không quen gác lầu

Bằng so ẩn sĩ – sang giàu

Như trời với đất biết bao cách trùng

Ngắm hoa nâng chén ung dung

Hơn ai xe ngựa long đong ưu phiền

Người đời cười trách ta điên

Ta cười người mãi u miên trong trần

Kìa xem hào kiệt Ngũ Lăng

Không hoa không rượu băng xăng cả đời.

CHÚC MỪNG

Thấm thoát một năm sắp hết rồi,
Bà con rộn rịp chuyện ăn, chơi,
Me-ry Krít-mớt trao tá lả,
Dóy-ợt Nô-en chúc nơi nơi,
Hép-pi năm mới, nhiều thắng lợi,
Bôn-nớ tháng dài, đủ niềm vui,
Xin gửi theo đây đôi lời chúc,
Bằng an, mạnh khoẻ đến mọi người.

CNN-23Dec2005

Me-ry Krít-mớt = Merry Christmas
Dóy-ợt Nô-en = Joyeux Noel
Hép-pi = Happy
Bôn-nớ = Bonheur

Đề Đô Thành Nam Trang


Giai thoại

Thôi Hộ tự Ân công, người quận Bác lăng, nay là Định huyện, tỉnh Trực lệ, Trung Hoa, sống vào khoảng niên đại Đường Đức tông. Thôi Hộ vốn lận đận khoa cử lại là người tuấn nhã, phong lưu nhưng sống khép kín, ít giao du.

Một lần nhân tiết Thanh minh, chàng trai Thôi Hộ dạo chơi phía nam thành Lạc Dương. Nhân thấy một khuôn viên trồng đào rất đẹp, tươi thắm những hoa, chàng đến gõ cổng xin nước uống. Lát sau lại thấy một thiếu nữ diễm lệ e ấp nấp trong vườn đào. Uống nước xong, chàng ra đi.

Năm sau, cũng trong tiết Thanh minh, người con trai trở lại chốn cũ, nhưng cổng đóng then cài, gọi mãi không thấy ai. Chàng viết bài thơ trên dán trên cổng. Lâu sau nữa, khi trở lại, chợt nghe tiếng khóc từ trong nhà vọng ra rồi thấy một ông lão ra hỏi chàng có phải là Thôi Hộ không và cho biết con gái của cụ sau khi đọc xong bài thơ bỏ cả ăn uống, đã chết, xác vẫn còn ở trong nhà. Thôi Hộ tìm vào đến bên xác người con gái, tuy đã tắt thở nhưng vẫn còn ấm và mặt mày vẫn hồng nhuận. Chàng quỳ xuống than van kể lể. Người con gái sống lại và họ trở thành vợ chồng. Bài thơ ghi lại mối tơ duyên bất hủ nhuốm màu sắc một huyền thoại.

Đến năm 796, niên hiệu Trinh Nguyên Thôi Hộ đậu tiến sĩ, làm tiết độ sứ Lĩnh Nam.

Hàn Sơn - Thập Đắc

Một hôm, Hàn Sơn hỏi Thập Đắc: Ở đời, có người đánh tôi, mắng tôi, làm nhục tôi, khi dễ tôi, dọa tôi, gạt tôi, chê tôi, khinh tôi, ăn hiếp tôi, cười ngạo tôi cho đến đối xử khắc nghiệt với tôi, thì phải xử trí như thế nào?

Thập Đắc đáp: Chỉ cần nhịn nhục họ, kính họ, sợ họ, tránh họ, nhường họ, khiêm tốn với họ, không chống cự họ, không cần để ý đến họ, rồi chờ ít năm ông hãy nhìn họ xem.

Hàn Sơn nói: Còn có bí quyết gì có thể tránh được họ không?

Thập Đắc đáp: Có bài kệ của Bồ-tát Di-lặc, để ta đọc cho ông nghe:

Lão khờ mặc quần rách

Ăn cơm hẩm no lòng

Chằm vá để đỡ lạnh

Mọi việc tùy duyên thôi

Có người mắng lão khờ

Lão khờ còn nói tốt

Có người đánh lão khờ

Lão khờ tự ngủ khì

Phun nước miếng vào mặt

Để nó tự khô luôn

Mình cũng bớt ra sức

Họ cũng không não phiền.

Cách làm rốt ráo đó

Thật là quí biết bao

Nếu biết sống thế này

Lo gì đạo chẳng xong

Người yếu tâm chẳng yếu

Người nghèo đạo đâu nghèo

Nhất quyết lo tu hành

Thường giữ tâm chánh niệm

Người đời yêu vinh hoa

Ta lại không để mắt

Danh lợi rốt thành không

Lòng ta không vương vấn

Vàng chất như núi cao

Khó đổi mạng vô thường.

Tử Cống người hay nói

Chu Công bậc toán thần

Khổng Minh người mưu trí

Phàn Khoái cứu chủ nạn

Hàn Tín công lao to

Xong đời chỉ một kiếm.

Xưa nay bao nhiêu người

Kẻ kia sống mấy ngàn

Người này trình anh tuấn

Kẻ kia là hảo hán

Xem lại tóc bạc phơ

Mỗi năm dung nhan đổi

Ngày tháng tợ thoi đưa

Thời gian như tên bắn

Không lâu bệnh hoành hành

Cúi đầu ngầm than thở

Tự hối thuở thanh xuân

Không chịu lo tu hành

Mắc bệnh, muốn quay đầu

Diêm Vương nào triển hạn.

Ba tấc hơi dứt rồi

Đành buông xuôi tất cả.

Cũng không bàn phải quấy

Cũng không luận gia đình

Cũng không tranh nhân ngã

Cũng không làm hảo hán

Mắng chửi cũng kệ thây

Hỏi tới như người câm

Đánh đập cũng không kể

Xô tới ngã lật nhào.

Cũng không sợ người cười

Cũng không hề mắc cỡ

Con cái khóc om sòm

Cũng không hề thấy được

Bấy lâu tranh danh lợi

Bây giờ bạn gò hoangAu centre

samedi 11 juin 2011

Thiếu nữ giấy - Mục lục

Tác giả : Guillaume Musso
Người dịch : KimNT

Đoạn mở đầu - mardi 7 juin 2011

Ngôi nhà trên đại dương - mercredi 8 juin 2011

Hai người bạn - samedi 11 juin 2011

Thiếu nữ giấy

Tác giả : Guillaume Musso
Người dịch : KimNT

2

Hai người bạn

Tôi đọc những lời cầu nguyện không thôi như chúng ta thường nói lại khi chúng ta cố giúp một trái tim bị tan vỡ, nhưng lời nói không giúp được gì cả. (…) Không có gì để người ta có thể nói hanh phúc không bao giờ trở lại trong một đêm quỷ quái đó chính là cái mà anh cảm nhận được khi anh ta mất người anh ta yêu.

Richard Brautigan

— Cậu làm quái gì ở nhà tôi thế ? anh ta lẩm bẩm.

— Nhưng tôi lo lắng, Tom à ! Đã từ mấy tháng nay cậu vẫn trốn nơi này bằng việc làm cho mụ người từ bằng việc đánh nhau với những thứ thuốc an thần.

— Đó là vấn đề của tôi ! tôi quyết định từ bỏ.

— Không, Tom : vấn đề của cậu là vấn đề của tôi. Tôi tin rằng đó chính là tình bạn, đúng không ?

Ngồi trên trường kỹ, úp mặt vào trong tay, tôi nhún vai, nửa thẹn thùng, nửa tuyệt vọng.

— Trong mọi trường hợp, Milo nhắc lại, đừng tin tôi sẽ để mặc một người phụ nữ làm cậu rơi vào trong tình trạng này !

— Cậu không phải cha tôi ! tôi trả lời vừa ngẩng lên một cách khó khăn.

Bị chóng mặt, tôi bị đau khi đứng lên và phải dựa vào lưng ghế trường kỷ.

— Đúng vậy, nhưng nếu Carole và tôi không ở đó để giúp cậu, ai sẽ làm điều đó đây ?

Tôi quay lưng về phía anh ta mà không tìm ra câu trả lời. Vẫn mặc một chiếc quần lót, tôi băng qua căn phòng khách cho tới nhà ăn để uống một ly nước. Theo bước tôi, Milo lấy một cái sọt rác lớn và mở tủ lạnh của tôi ra để bắt đầu dọn dẹp ở đây.

— Ít ra thì cậu không có ý định tự sát bằng sữa chua quá hạn, tôi khuyên cậu nên tự dọn dẹp những thức ăn từ sữa này, anh ta nói vừa hít mạnh một mẩu phô mai trắng có vẻ lưỡng lự.

— Tôi không bắt cậu phải ăn nó.

— Và thnho khô này, cậu có chắc rằng Obama đã trở thành tổng thống từ khi cậu mua nó không ?

Sau đó anh ta thực hiện việc dọn dẹp một ít trong phòng khách, nhặt những rác rưởi số lượng lớn nhất, những gói đồ và những chai rỗng.

— Tại sao cậu giữ lại những thứ này ? anh ta hỏi trách cứ hàng đống vừa chỉ một khung hình kỹ thuật số mà hiện lên những bức hình của Aurore.

— Bởi vì tôi đang ở NHÀ TÔI và vì là NHÀ TÔI, tôi không có điều gì cần phải thanh minh.

— Có lẽ thế, nhưng cô gái này đã làm tan vỡ cậu thành hàng ngàn mảnh. Cậu không nghĩ rằng đó là lúc làm cho cô ta mất hết uy tín sao ?

— Nghe này, Milo, cậu chưa bao giờ thích Aurore...

— Đúng vậy, tôi không có đánh giá cao cô ấy một chút nào. Và để nói hết cho cậu, tôi luôn biết rằng cô ta sẽ kết thúc bằng việc rời bỏ cậu.

— Thế sao ? Tôi có thể biết tại sao không ?

Những lời nói mà anh ta có trong tim từ lâu vọt ra khỏi miệng với sự cay độc :

— Bởi vì Aurore không phải như cậu ! Vì cô ấy khinh thường chúng ta ! Vì cô ta không được sinh ra với một cái thìa bạc ngậm trong miệng. Vì đối với cô ta cuộc sống luôn luôn là một trò và đối với chúng ta, cô ta luôn luôn là một chiến cuộc chiến đấu...

— Vì nếu như nó cũng đơn giản... Cậu không hiểu cô ta !

— Đừng tôn sùng cô ta nữa ! Hãy nhìn lại những gì mà cô ta đã làm với cậu !

— Chắc chắn một điều rằng chuyện đó xảy ra không phải đến với cậu ! Tr con điếm của cậu, tình yêu không bao giờ có vị trí trong cuộc sống của cậu !

Thật ra chúng ta không muốn điều đó, giọng cao lên và hiện tại mỗi người lại đối đáp đôm đốp như một cái tát.

— Nhưng cái mà cậu gánh chịu không có gì để xem là có tình yêu ! Milo nổi khùng. Đó là thứ khác : một bản tóm tắt nỗi đau và đam mê bị sụp đổ.

— Tôi, ít nhất, tôi gặp những rủi ro. Trong khi ấy cậu...

— Tôi không gặp những vận rủi sao ? Tôi đã nhảy dù từ đỉnh của tòa Empire State. Truyền hình đã quay lại sạch sẽ...

— Và điều đó là cái gì đã mang đến cho cậu từ một số tiền phạt khổng lồ ?

Vì nếu không có gì lắng nghe, Milo liệt kê :

— Tôi đã chạy xuống dãy núi Blanche ở Perou bằng ván trượt tuyết. Tôi bị đau nhói từ việc nhảy dù trên đỉnh nuuis Everest, tôi tham gia vào vài người trên thế giới để trèo lên K2...

— Để chơi máy bay quyết tử , thật sự rằng cậu thì rất mạnh. Nhưng còn tôi, tôi nói với cậu về mối hiểm họa việc yêu đương. Và đây chính là mối họa đó, cậu chưa bao giờ có nó, thậm chí không với ...

— DỪNG LẠI ! anh ta tỏ ra dữ dội vừa nắm lấy cổ áo sơ mi của tôi để ngăn tôi tiếp tục câu nói của mình.

Anh ta cũng ngừng lại vài giây, bàn tay co quắp lại và con mắt thiểu não, cho tới khi anh ta biết về tình huống hiện thời : anh ta đã đến để giúp tôi và bỗng anh ta tiến sát đến phía tôi làm tôi mất thăng bằng sau một cú đấm vào mặt...

— Tôi rất tiếc, anh ta nói vừa thả lõng sự xiết chặt.

Tôi nhún vai và đi ra khoảng sân rộng nơi hướng ra phía biển. Để tránh khỏi những ánh mắt, ngôi nhà được đặt ở một lối đi thẳng vào bãi biển bằng một cầu thang phủ trên những bậc thang của những bao che chậu hoa bằng đất nung lan ra những cây nhàn nhạt mà tôi đã không có đủ sức tới chúng từ vài tháng nay.

Tôi đi một đôi giày cũ của Ray-Ban Wayfarer bị bỏ quên trên bàn gỗ thuộc Gia-va để bảo vệ tôi khỏi độ sáng, sau đó buông mình trong chiếc ghế xích đu.

Sau một chuyến quay về nhà bếp, Milo đuổi theo tôi với hai chiếc tách cà phê và đưa một trong hai cho tôi.

— Tốt, chúng ta hãy ngừng trò trẻ con lại và chúng ta nói chuyện một cách nghiêm ! anh ta đề nghị, ngồi lên bàn.

Cái nhìn chìm khuất sau sóng biển, tôi không có gì chống lại. Vào lúc này, tôi chỉ có một hi vọng : rằng anh ta kể cho tôi nghe thật nhanh về những gì anh ta đến nói với tôi và rồi anh ta bỏ đi để tôi có thể nôn ra nỗi đau khổ của mình trong chậu rửa mặt trước khi sửa lại cái đấm cửa viên tròn mà tống tôi ra khỏi thực tế.

— Chúng ta biết nhau từ bao lâu rồi Tom nhỉ ? 25 hả ?

— Ít hơn một chút, tôi nói vừa uống cà phê.

— Từ khi chúng ta còn là thanh niên, cậu luôn luôn có giọng điệu dạy đời, Milo bắt đầu. Cậu đã ngăn tôi làm điều xấu xa dại dột. Không có cậu, đã từ lâu tôi bị cầm tù hay thậm chí có thể là đã chết. Không có cậu, Carole sẽ không bao giờ trở thành cảnh sát. Không có cậu, tôi đã không thể mua nhà cho mẹ tôi. Tóm lại, tôi biết rằng tôi nợ cậu tất cả.

Bị cản trở, tôi quét sạch những lý lẽ này của một mặt trái :

— Nếu cậu đã đến để giúp tôi thoát khỏi kiểu phỉnh nịnh này...

— Đó không phải là lời phỉnh nịnh ! Chúng ta đã chống lại tất cả Tom à : chống lại ma túy, chống lại những băng đảng, chống lại bọn trẻ bại hoại...

Lần này, lý lẽ đã trúng đích và thành công để gây ra cho tôi một cơn rét run. Dẫu rằng thành công và trèo lên cao trong xã hội, một phần của chính tôi vẫn luôn chỉ 15 tuổi và không bao giờ rời xa quận MacArthur Park, những kẻ chia bài ở đó, những kẻ ngoài lề, những nhà giam của cầu thang băng qua từ khủng hoảng. Và nỗi sợ có ở khắp nơi.

Tôi quay đầu và cái nhìn của tôi hướng về đại dương. Nước trong vắt và chiếu sáng hàng nghìn đám mây đến từ thổ nhĩ kỳ xanh màu da trời. Chỉ vài con sóng, hài hòa và đều đặn, khuấy động Thái bình dương. Một sự tĩnh mịch đối lặp với tiếng ầm ầm từ tuổi thiếu niên của chúng ta.

— Chúng ta không có tội, Milo nhắc lại. Chúng ta đã kiếm tiền theo cách đúng đắng. Chúng ta không mang súng dưới áo. Không có giọt máu nào trên áo sơ mi của chúng ta, cũng không có dấu vết cocaine trên những chiếc thẻ ngân hàng của chúng ta...

— Tôi không thấy rõ mối quan hệ với...

— Chúng ta có tất cả để trở nên hạnh phúc, Tom à ! Sức khỏe, tuổi trẻ, một công việc làm chúng ta say mê. Cậu không thể phá hỏng tất cả vì một người phụ nữ. Điều đó quá xuẩn ngốc. Cô ta không xứng đáng cho điều đó. Gi nỗi đau của cậu cho những ngày mà sự bất hạnh thật sự đến gõ cửa ấy.

Aurore là người phụ nữ của đời tôi ! Cậu không thể hiểu điều đó sao ? Cậu không thể tôn trọng nỗi đau đớn của tôi sao ?

Milo thở dài :

— Cậu muốn tôi nói rằng : nếu đó thật sự chính là người phụ nữ của đời cậu, chính cô ấy sẽ ở đó ngày hôm nay, bên cạnh cậu, để ngăn cậu chìm trong sự điên loạn tàn phá này.

Anh ta uống một ngụm sữa espresso sau đó nhìn nhận :

— Cậu đã làm tất cả để có được cô ấy. Cậu đã van xin cô ta, cậu đã thử trút ra sự ghen hờn với cô ta, sau đó cậu tự hạ thấp mình trước toàn thế giới. Điều đó đã kết thúc : cô ta đã không quay về. Cô ta đã sang trang và cậu tốt hơn là làm tương tự.

— Tôi không làm được điều đó, tôi thừa nhận.

Anh ta có vẻ suy nghĩ một chút và một biểu cảm vào những lần lo lắng và sự bí hiểm tự lộ rõ ra trên khuôn mặt cậu ta.

— Quả thật, tôi nghĩ rằng cậu đơn giản không có nhiều sự lựa chọn.

— Điều đó như thế nào ?

— Đi tắm và mặc quần áo vào.

— Để đi đâu ?

— Ăn một sườn bò ở.

— Tôi không đói lắm.

— Điều đó không phải vì thức ăn mà là vì tôi dẫn cậu đến đó.

— Vậy điều đó vì cái gì ?

— Để bắt nguồn cho những gì mà cậu sẽ cần khi mà tôi thừa nhận với cậu về những gì tôi có từ việc nói với cậu.

mercredi 8 juin 2011

Thiếu nữ giấy

Tác giả : Guillaume Musso
Người dịch : NTK

1

Ngôi nhà trên đại dương

Có lúc người phụ nữ gặp kẻ thân tàn ma dại và cô ta quyết định làm một người đúng đắn. Thỉnh thoảng cô ta thành công cho điều đó. Có đôi lúc người phụ nữ gặp một người đàn ông đúng đắn và quyết định trở thành một kẻ thân tàn ma dại. Cô ta luôn luôn thành công cho điều đó.

Cesare Pavese

— Tom, mở cửa cho tôi !

Tiếng la lẫn vào trong gió và vẫn không có tiếng trả lời.

Tom ! Tôi Milo đây. Tôi biết là cậu có ở đó. Mẹ kiếp, ra khỏi cái ổ của cậu đi nào !

Malibu
Quận Los Angeles, Californie
Căn nhà trên bãi biễn

Thơn 5 phút, Milo Lombardo nện không ngừng vào cửa chớp bằng gỗ, cánh cửa hướng ra vùng đất ngôi nhà người bạn thân nhất của cậu ta.

- Tom ! Mở cửa ra hay là tớ phá nát cái cửa này ! Cậu biết rằng tôi có thể làm điều đó mà !

Chiếc áo sơ mi bó sát vào người, bộ quần áo được cắt tỉa đẹp đẽ và chiếc kính mát trên mũi, Milo có vẻ mặt của những ngày tồi tệ.

Đầu tiên anh ta nghĩ rằng thời gian sẽ chữa khỏi những vết thương của Tom, nhưng còn lâu mới tự tiêu tan đi, sự suy sụp mà anh ta trải qua chỉ làm mọi thứ thêm tồi tệ. Sáu tháng nay, nhà văn không còn ra khỏi nhà của anh ta nữa, thích thú với việc tự ngăn mình trong nhà tù đẹp đẽ và không trả lời cũng không trả lời điện thoại cầm tay lẫn cuộc gọi từ máy để bàn.

- Tôi yêu cầu cậu một lần nữa, Tom : hãy để tôi vào trong !

Mỗi đêm, Milo đến gõ như đánh trống vào chiếc cửa khu nhà xa hoa, nhưng chỉ nhận lấy những phản ứng chửi rủa từ nhà hàng xóm và sự can thiệp không thể tránh được từ đội tuần tra an ninh đến để bảo đảm cho sự yên tĩnh những người giàu có lọt vào giữa quận Malibu Colony.

Tuy nhiên lần này, gikhông còn bị hoãn lại : anh ta đã hành động trước khi quá trễ.

- Rất tốt, chính cậu là người muốn điều đó ! anh ta đe dọa vừa ném chiếc áo khoát rồi sau đó nắm lấy chiếc vặn cửa bằng titan mà Carole đã cấp cho anh ta, cô bạn gái từ thời niên thiếu, ngày nay cô ta là cảnh sát điều tra ở LAPD.

Milo liếc mắt ra đằng sau anh ta. Bãi cát mịn ngủ gật dưới ánh mặt trời vàng rực trong ngày đầu thu. Bị xiết chặt như con cá hộp, những tòa biệt thự xa hoa trải rộng dọc ra trước biển, kết hợp với nhau trong cùng mục đích là chống lại việc xâm nhập từ bờ biển của những kẻ phá rối.

Nhiều doanh nhân và những ngôi sao truyền thông và giải trí đã lựa chọn trú ngụ nơi đây. Chưa nói đến những ngôi sao điện ảnh : Tom Hanks, Sean Penn, DiCaprio, Jennifer Aniston có tất cả mọi căn nhà ở mọi ngóc ngách.

Bị chói mắt bởi ánh sáng, Milo nhíu mắt. Cách đó năm mươi mét, trước một căn lều nằm trên nhà sàn, ông nhòm được đặt nhắm vào trên đôi mắt, chàng trai trẻ đẹp trong bộ quần tắm đang làm nhiệm vụ của một người trưởng đội bơi có vẻ bị thôi miên bởi hình bóng những người lướt ván mà đang tận dụng những cơn sóng mạnh của Thái Bình Dương.

Cho rằng anh ta đã có chỗ tự do, Milo tự bắt tay vào làm việc.

Anh ta sẽ lồng đầu bị uốn cong của đòn bẩy bằng kim loại vào một trong những khe của khung ô tô và sẽ đẩy hết sức để làm vỡ tan tành cái nắm cửa bằng kim loại.

Thật sự thì có phải người ta có quyền bảo vệ bạn của mình bằng cách chống lại họ không ? anh ta tự hỏi trong khi bước vào nhà.

Nhưng tình thế khó nghĩ chính là không thể kéo dài trong một giây nào : trừ Carole ra, Milo không còn bất cứ người bạn nào trên thế giới này và anh ta đã quyết định từ tất cả vận may để làm cho anh ta quên đi nỗi đau và đem lại cho anh ta hương vị cuộc sống một lần nữa.

- Tom à ?

Chìm ngập trong bóng tối, tầng dưới tắm mình trong một sự mờ nhạt đáng ngờ nơi mà mùi mốc meo tranh với anh ta từ những thứ bị nhốt chặt. Hàng đống chén dĩa chất đầy bồn rửa bát của nhà bếp và căn phòng bị tàn phá như sau một cơn bão : đồ đạc trong nhà bị lộn ngược, quần áo phủ đầy lên đất, dĩa và ly bị vỡ. Milo bước qua những hộp pizza, những gói thức ăn của người Hoa, những chai rượu rỗng hay bia, và mở ra tất cả mọi cửa sổ để đẩy lùi bóng tối và thông gió cho những căn phòng.

Cấu trúc hình L, ngôi nhà bao gồm hai khu với một hồ bơi dưới hầm. Mặt dù bừa bộn, nó vẫn tỏa ra một không khí yên tĩnh dựa và những căn hộ bằng cây thích, sàn nhà vàng và ánh sáng thiên nhiên dồi dào. Sự điển hình và điều hòa từ lâu, trang trí xen kẽ những ngôi nhà hiện đại và truyền thông điển hình cho thời kì mà Malibu chỉ là một bãi biển cho những người lướt ván và không còn là một nơi hoàng kim cho những nhà tỷ phú.

Gập lại trong tư thế một thai nhi trên chiếc ghế trường kỷ của anh ta, Tom làm cho người ta sợ khi thấy nhìn thấy : đầu tóc bù xù, nhợt nhạt, khuôn mặt bị che khuất bởi bộ râu theo kiểu Robinson Crusoé, anh ta không giống trong những bức hình che đậy minh họa đằng sau những bìa của các cuốn sách của anh ta.

— Đứng lên trong đó, Milo kêu lên.

Anh ta tiến đến gần ghế sofa. Nhiều toa thuốc bị vò nát hoặc gấp lại chất đống trên bàn thấp. Những hướng dẫn điều trị được kê bởi bác sĩ Sophia Schnabel, « bác sĩ tâm lý của những ngôi sao » văn phòng của bà ta ở Beverly Hills cung cấp một nơi tốt cho những người giàu có tại nơi đó bằng những thứ thuốc an thần ít hoặc nhiều hợp luật.

— Tom, dậy đi nào ! Milo la lên vừa lấy cái gối kê đầu giường của người bạn.

Một cách ngờ vực, anh ta xem xét nhãn thuốc rải rác trên đất và trên bàn : Vicodin, Valium, Xanax, Zoloft, Stilnox. Sự pha trộn quỷ quái của thuốc giảm đau, an thần, chống trầm cảm và gây ngủ. Ly rượu ngon của thế kỉ XXIe.

— Mẹ kiếp !

Hoảng sợ, sợ ngộ độc thuốc, anh ta tóm lấy vai Tom để giúp anh tỉnh lại trong cơn buồn ngủ giả tạo.

Lay mạnh, nhà văn cuối cùng mở mắt ra :

— Cậu làm cái quỷ gì ở nhà tôi thế ? anh ta lầm bầm.

mardi 7 juin 2011

Thiếu nữ giấy

Tác giả : Guillaume Musso

Gửi tới mẹ tôi

Những quyển sách dùng để làm gì nếu chúng không hướng về cuộc sống, nếu chúng không đến đây làm thỏa mãn chúng ta bằng việc ngấu nghiến đọc.
Henry Miller

Đoạn mở đầu

Quan tâm đến cuộc sống của một nhà văn vì chúng ta yêu sách, điều đó cũng như chúng ta quan tâm đến cuộc sống của một con ngỗng vì chúng ta thích gan của nó..
Margaret Atwood

(USA Today – 6/02/2008)

« BỘ BA NHỮNG THIÊN THẦN » LỐI CUỐN NGƯỜI MỸ

Câu chuyện tình yêu không thể giữa một phụ nữ trẻ với chàng thiên thần hộ vệ là tiểu thuyết thành công nhất của năm nay. Giải mã cho một hiện tượng.

Tại nhà xuất bản Doubleday, thật sự không ai có thể tưởng tượng. Chỉ xuất bản 10 000 ấn bản, tiểu thuyết đầu tay của một kẻ vô danh khoảng 30 tuổi, Tom Boyd, tuy nhiên đã trở thành một trong những tiểu thuyết bán chạy nhất của năm trong vài tháng nay. Người đồng hành cùng những thiên thần, phần một của một câu chuyện cổ tích đã phải tăng gấp ba lần, và giữ vị trí hàng đầu những quyển sách được tiêu thụ nhiều nhất trong suốt hai mươi tám tuần liền. Được tiêu thụ hơn ba triệu ấn bản ở Mỹ, đang chuẩn bị được dịch thành hơn bốn mươi thứ tiếng. Đồng thời trong một Los Angeles lãng mạn và hư ảo, tiểu thuyết kể về một câu chuyện tình không thể giữa Daliah, một nữ sinh viên ngành dược, và Raphël, một thiên thần hộ mệnh người đã chăm sóc cho cô từ lúc nhỏ. Nhưng cái nền phi thường này chỉ là một lý do để bắt đầu những chủ đề cũng nhạy cảm như loạn luân, cưỡng hiếp, hiến nội tạng hay sự điên loạn. Dựa vào hình tượng của Harry Potter hay cuả Twilight, Người đồng hành cùng những thiên thần đã nhanh chóng tập hợp một cộng đồng xung quanh một huyền thoại rất phong phú. Những độc giả đam mê nhất tạo ra một cộng đồng thật sự với những quy tắc thuần khiết và những lý luận phức tạp của họ. Trên internet, nhiều trang web đã dành cho những nhân vật được tạo ra bởi Tom Boyd. Rất kín đáo, tác giả là một giáo viên trẻ xuất thân từ một quận bình dân ở MacArthur Park thuộc Los Angeles. Trước khi biết đến thành công, Boyd dạy văn chương cho thiếu niên gặp khó khăn trong trường trung học ở đó anh ta đã được dạy dỗ mười lăm năm trước. Sau những thành công của cuốn tiểu thuyết đầu tay, anh ta đã từ bỏ nghề dạy sau khi kí kết một bản hợp đồng với Doubleday cho hai ấn bản phụ và … cũng với hai triệu đô la.

(Gramophone – 01/06/ 2008)

NỮ NGHỆ SĨ DƯƠNG CẦM NGƯỜI PHÁP

AURORE VALANCOURT NHẬN GIẢI THƯỞNG AVERY FISHER PRIZE DANH GIÁ

Ba mươi tuổi, vào ngày thứ bảy nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng Aurore Valancourt đã mang về giải thưởng Avery Fisher Prize danh giá. Nhận được 75 000 đô la, giải này rất được quan tâm do trao thưởng mỗi năm cho một nghệ sĩ âm nhạc vì những đóng góp đặc biệt của họ cho thể loại âm nhạc cổ điển. Sinh ra ở Paris vào ngày 7 tháng 7 năm 1977, Aurore Valancourt được xem như là một trong những tài năng âm nhạc cùng thời.

Một ngôi sao trên những phím đàn

Theo học ở học viện Curtis của Philadelphie, cô ta được ghi vào danh mục từ năm 1997 bởi nhạc trưởng André Grévin đã đến đây làm một chuyến lưu diễn dưới sự hướng dẫn của ông ấy. Một sự công nhận đã mở ra cánh cánh cổng nghề nghiệp quốc tế cho cô ta. Do thế cô ta kết hợp lại những bản độc tấu với những đôi hình vĩ đại nhất, những bị làm cho thức tỉnh bởi chủ nghĩa tinh hoa của hệ thống âm nhạc cổ điển, cô ta tự rút lui một cách tàn nhẫn khỏi sân khấu dành cho chiếc đàn piano vào tháng giêng năm 2003. Cô ta thực hiện một chuyến vòng quanh thế giới bằng moto kéo dài suốt hai năm và kết thúc giữa những những cái hồ và những dốc đá của khu bảo tồn thiên nhiên ở Sawai Madhopur ở Ấn độ, nơi đó cô ta sẽ ở lại trong nhiều tháng.

Vào năm 2005, cô ta dọn đến Manhattan và tìm lại con đường sân khấu và những studio, tất cả bắt đầu một cách tích cực cho việc bảo vệ môi trường. Sự đầu tư này mang về cho cô ta sự chiếu sáng trong các phương tiện thông tin đại chúng

và danh tiếng của cô ấy vì thế vượt ra khỏi lĩnh vực chỉ dành cho người yêu âm nhạc.

Tận dụng ưu thế về thể hình, cô ta làm người mẫu cho nhiều tạp chí thời trang (những bản in quyến rũ cho tạp chí Vanity Fair, những bản in khác nhiều phần trần trụi cho tạp chí Sports Illustrated…) và trở thành nữ cố vấn cho một nhãn hiệu đồ lót lớn. Những hợp đồng quảng cáo làm cho cô ta trở thành nữ nghệ sĩ được trả thù lao cao nhất trên khắp thế giới.

Một nữ nghệ sĩ không điển hình và gây tranh cãi

Mặc dầu cô ấy trẻ tuổi, Valancourt là một ví dụ cho sự chế ngự những phím đàn, nhưng người ta thường xuyên trách móc vài lần về sự khô khan của cô ấy, nhất là trong việc diễn giải những sách lãng mạn.

Việc đòi hỏi cao và mạnh mẽ về sự tự do và độc lập của cô ấy, cô ấy trở thành một « cơn ác mộng » cho những nhà tổ chức những buổi hòa nhạc : người ta không còn tính đến những lần từ bỏ của cô ấy vào phút cuối cùng hay những thay đổi thất thường của diva này.


Toàn bộ nghề nghiệp của cô ấy chính xác là tự biểu hiện trong cuộc sống cá nhân chính cô. Sự độc thân suốt kiếp này tuyên bố không gì mong đợi cho sự gắn bó yêu đương và chấp nhận một sự tận hưởng lạc thú trước mắt mà điều đó làm cho cô ta tăng thêm số lượng những cuộc chinh phục. Những mối quan hệ gây xôn xao của cô ta với những người nổi tiếng trong giới show-biz làm cô ta chỉ là một nữ nhạc sĩ cổ điển thường hay lui tới những tạp chí quần chúng, điều mà dĩ nhiên những người theo chủ nghĩa thuần túy đối với piano không đánh giá cao.

(Los Angeles Times – 26/06/ 2008)

TÁC GIẢ CỦA « BỘ BA NHỮNG THIÊN THẦN»

TẶNG 500 000 $ CHO MỘT TRƯỜNG Ở LOS ANGELES

Trong khi cuốn tiểu thuyết thứ hai của anh ta, Từ ký ức của thiên thần, đã được đặt vào vị trí cho những tiểu thuyết được bán nhiều nhất, tác giả Tom Boyd đã hiến tặng nửa triệu đô la cho trường trung học Harverst ở Los Angeles, được thong báo bởi người trưởng quản trường. Nằm trong một khu vực gặp khó khăn ở MacArthur Park, trường này đã được Boyd theo học thưở còn thiếu niên. Trở thành giáo viên của trường, đã dạy văn chương trước khi rời khỏi sau thành công mang đến từ cuốn sách chính anh. Được tiếp xúc bởi cánh nhà báo của chúng ta, nhà văn đã không mong muốn khẳng định thong tin này. Ít rườm rà với cánh nhà báo, nhà tiểu thuyết kín đáo đã sắp có khuynh hướng soạn ra phần ba của câu chuyện cổ tích.

(Stars News – 24 août 2008)

AURORE XINH ĐẸP LẠI ĐỘC THÂN !

S bất hạnh của người này làm cho người khác hạnh phúc. Ba mươi mốt tuổi, nữ nghệ sĩ đàn dương cầm và là người mẫu hàng đầu chính xác đã cắt đứt với người yêu của cô ta, một tay quần vợt người Tây ban nha Javier Santos, với anh cô đã sống một thời kì lãng mạn từ vài tháng nay. Trong trường hợp ấy, điều đó với những người bạn của Barcelone mà nhà thể thao này sẽ trải qua nhiều ngày nghỉ dĩ nhiên xứng đáng ở Ibiza, sau buổi trình diễn tuyệt vời của anh ta ở Roland-Garros và ở Wimbledon. Người tình của anh ta, đối với cô, không phải kéo dài thời gian cô độc…


(Variety – 04 /09/ 2008)

« BỘ BA NHỮNG THIÊN THẦN »

SỚM RA MẮT TRÊN MÀN ẢNH

Hãng Columbia Pictures đã mua lại bản quyền cho việc chuyển tác phẩm này sang điện ảnh của quyển “Bộ ba những thiên thần”, câu truyện cổ tích huyền ảo và lãng mạn của Tom Boyd.

Người đồng hành cùng thiên thần, Từ ký ức của thiên thần… Hai tựa đề rất phổ biến cho hàng triệu độc giả mà đã bị làm cho căng thẳng chờ đợi từ trang đầu cho đến tận trang cuối bởi hai quyển đầu từ bộ ba này. Việc quay phim cho việc chuyển tác này trong hai phần đầu phải bắt đầu rất sớm.


Từ : patricia.moore@speedacces.com

Nội dung : Chữa bệnh

Ngày : 12 tháng chín năm 2008

Tới : thomas.boyd2@gmail.com

Chào ông M. Boyd. Tôi đã viết cho ông từ lâu. Tôi tên là Patricia, tôi 31 tuổi và tôi chỉ nuôi dưỡng hai đứa con tôi. Tôi đã đồng hành cho đến hơi thở cuối cùng của người đàn ông mà tôi yêu và với anh ấy tôi đã dựng nên một gia đình. Anh ấy đã chịu đựng một căn bệnh thần kinh mà đã từng chút một lấy đi khỏi ông ấy tất cả nguồn sống. Từ những dòng kể về đời tôi, hơn thế nữa tôi rút ra một nỗi đau xé lòng mà tôi dĩ nhiên không muốn thừa nhận điều đó. Câu chuyện của chúng tôi đã quá ngắn ngủi… Tuy nhiên đó là khoảnh khắc vui vẻ theo suốt thảm kịch của chúng tôi, tôi đã tìm thấy những cuốn sách của ông.

Tôi tự thoát ra khỏi những câu chuyện của ông và tôi tự rút ra trong sự hài hòa với chính bản thân mình. Trong những quyển sách của ông, những nhân vật thường có cơ hội để có thể thay đổi định mệnh chính họ, quá khứ của họ, và sửa chữa những lỗi lầm của họ. Tôi, tôi chỉ hy vọng có cơ hội yêu và được yêu lần nữa.

Cám ơn vì đã giúp tôi trở lại với cuộc sống.

(Paris Matin – 12/11/ 2008)

AURORE VALANCOURT : TÀI NĂNG THẬT SỰ

HAY SỰ BỊP BỢM CỦA PHƯƠNG TIỆN THÔNG TIN ?

Hôm qua, đám đông trong những đêm hội lớn chen lấn nhau ở nhà hát Champs-Élysées.

Đứng trước bức hình của cô ấy, nữ nhạc sĩ trẻ và chói sáng tiếp tục làm hưng phấn những kẻ tò mò. Trong chương trình, bản concerto L'Empereur của Beethoven, tiếp theo là Impromptus của Schubert. Một chương trình hấp dẫn không chứa đựng hứa hẹn. Dẫu rằng một kỹ thuật viên không thể chê trách vào đâu được, nhưng bản concerto đã được thực hiện không có cảm xúc và trữ tình. Không có gì do dự để nói rằng : Aurore Valancourt là một sản phẩm của thương mại hơn là một nữ nghệ sĩ dương cầm thực thụ và tài năng được thể hiện trong những bài phóng sự trên truyền hình. Không có thân hình và khuôn mặt thiên thần, cô ta chỉ là một nhạc sĩ tầm thường, vì « hiện tượng Valancourt » không dựa trên những thứ gì khác hơn là một cái mãy được tẩm dầu tốt, đã thành công một cách khôn khéo từ việc biến hình một nhà phiên dịch phải chăng thành một ngôi sao được tán tụng. Đó có phải là điều đáng buồn nhất trong tất cả những điều đó ? Mà sự thành thục âm nhạc của cô ấy đã không ngăn một cộng đồng, tất cả thừa nhận hình ảnh của cô ấy, tviệc cổ vũ cô ấy đến việc phá nát tất cả.


Từ : myral4.washington@hotmail.com

Nội dung : Những quyển sách không như những cuốn khác ...

Ngày : 22 tháng 10 năm 2008

Tới : thomas.boyd2@gmail.com

Chào ông Boyd. Cháu tên là Myra, cháu 14 tuổi. Cháu là một « cô gái ngoại thành », như người ta thường gọi trong những tờ báo. Cháu học ở trường MacArthur Park và cháu đá tham dự vào cuộc nói chuyện của chú khi chú đến lớp cháu. Cháu chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ bị lôi cuốn bởi những quyển tiểu thuyết. Tuy nhiên những cuốn sách của chú đã làm cháu say mê. Cháu đã để dành tiền để mua quyển sách thứ hai của chú, nhưng vì cháu đã không có đủ tiền, cháu đã ở lại hàng giờ liền trong những quầy bán sách ca Barnes & Nobles để đọc nó nhiều lần... Cảm ơn chú.


(TMZ.com – 13 tháng 12 năm 2008)

AURORE VÀ TOM TÌNH TỨ Ở BUỔI HÒA NHẠC KINGS OF LEON ?

Vào ngày thứ bảy, tại buổi hòa nhạc Kings of Léon đã lộ ra một buổi trình diễn đầy tiềm năng ở Forum của Los Angeles. Trong đám đông đến để cổ vũ nhóm nhạc rock của Nashville, nữ nghệ sĩ đàn dương cầm Aurore Valancourt và nhà văn Tom Boyd có vẻ rất gần gũi bên nhau. Trao nhau ánh mắt, lời dịu dàng bên tai, tay vòng qua người. Tóm lại, cả hai người đó thân mật hơn cả những người bạn. Ngoài ra những bức hình sau đó chứng tỏ cho điều đó. Chúng tôi thề với các bạn...

(TMZ.com – 3 tháng giêng năm 2009)

AURORE VALANCOURT VÀ TOM BOYD : CHẠY BỘ TÌNH TỪ

Mong muốn giữ kẻ hay bỏ trốn khỏi tình yêu ? Dù thế nào đi nữa hôm qua Aurore Valancourt và Tom Boyd cùng cấp cho nhau một buổi chạy bộ trên những lối đi của công viên Central Park vẫn còn nhuộm trắng bởi tuyết. [...]

(TMZ.com – 18 tháng ba năm 2009)

AURORE VALANCOURT VÀ TOM BOYD

TÌM MỘT CĂN HỘ Ở MANHATTAN

(USA Today – 10 tháng tư năm 2009)

QUYỂN TIỂU THUYẾT MỚI CỦA TOM BOYD

SẼ RA MẮT TRƯỚC CUỐI NĂM

Hôm qua, nhà xuất bản Doubleday đã thông báo : chương cuối loạt tiểu thuyết của Tom Boyd sẽ ra mắt vào mùa thu năm sau. Triển vọng cho việc đọc hàng giờ dành cho những người yêu thích tiểu thuyết.


Tên sách Cuộc hỗn lọan trên thiên đường, quyển cuối của Bộ ba những thiên thần, phải trở thành một trong những thành công lớn của năm.

(Entertainment Today – 6 tháng năm năm 2009)

TOM TÌM CHIẾC NHẪN HOÀN HẢO CHO AURORE

Nhà văn đã mất ba giờ đồng hồ ở cửa hàng Tiffany thuộc thành phố New York, để tìm một chiếc nhẫn hoàn hảo dành cho người phụ nữ mà anh ta thường qua lại trong vài tháng gần đây.

Người nữ bán hàng kể lại : « Ông ta có vẻ rất yêu và tha thiết khi chọn món nữ trang phù hợp với người bạn gái. »

Từ : svetlana.shaparova@hotmail.com

Nội dung : Kỉ niệm một tình yêu

Ngày : 9 tháng năm năm 2009

Tới : thomas.boyd2@gmail.com

Boyd thân mến,

Đầu tiên, xin ông vui lòng tha thứ cho vài lỗi chính tả mà tôi đã gây ra. Tôi là người Nga và tôi nói tiếng Anh không tốt lắm. Quyển sách của ông đã được trao cho tôi bởi người mà tôi yêu mến và tôi đã gặp anh ấy ở Paris. Khi đưa cho tôi quyển sách của ông, anh ta chỉ nói đơn giản : « Đọc nó đi và em sẽ hiểu. » Người đàn ông này (Anh ta gọi là Martin) và hôm nay chúng tôi không còn ở bên nhau nữa, nhưng câu chuyện của ông đã nhắc tôi nhớ lại mối liên hệ mà chúng tôi đã kết hợp và quay trở về bên tôi rất sống động. Từ khi tôi đọc quyển sách của ông, tôi thấy mình lâng lâng. Tôi gửi đến ông lời cám ơn khi ông đọc thấy bức thư này, và chúc ông nhiều thành công trong cuộc sống.

Svetlana


(Onl !ne – 30 tháng năm năm 2009)

AURORE VALANCOURT VÀ TOM BOYD

TRANH CÃI TRONG MỘT NHÀ HÀNG

(Onl !ne – 16 tháng sáu năm 2009)

AURORE VALANCOURT

« KHÔNG CHUNG THỦY » VỚI TOM BOYD ?

(TMZ.com – 2 tháng bảy năm 2009)

AURORE VALANCOURT VÀ TOM BOYD :

KỂT THÚC MỘT CHUYỆN TÌNH

Nàng nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng, người sống trong một câu chuyện tình tuyệt đẹp nhiều tháng nay với chàng nhà văn Tom Boyd, vào tuần rồi đã bị bắt gặp khi cặp kè với James Bugliari, tay trống của nhóm nhạc rock The Sphinx.


Một cách chắc chắn các bạn đã từng xem đoạn video này... Nó là một trong số những đoạn video được tìm kiếm nhiều nhất trong một thời gian trên YouTubeDailymotion, thu hút một lũ bàn tán, vài kẻ chế giễu – số lượng nhiều nhất –, hơn nữa đầy lòng thương hại.

Ở đâu ? Hội trường Royal Albert Londres. Sự kiện gì ? Những Proms, một trong những lễ hội thuộc âm nhạc cổ điển nổi tiếng nhất thế giới, được truyền hình trực tiếp bởi đài BBC.

Trong khúc đầu của đoạn video, người ta nhận ra Aurore Valancourt đang bước ra sân khấu dưới tiếng vỗ tay cổ vũ của hàng nghìn người yêu nhạc, đứng trong hàng chật nít, dưới chân đỉnh vòm chiến thắng lộng lẫy. Mặc một chiếc đầm dạ hội đen hẹp và tô điểm bởi một vòng ngọc trai kín đáo, cô ta chào dàn nhạc, bước đến chiếc đàn dương cầm và ép mạnh lên phím đàn những hợp âm đầu tiên bản Concerto của Schumann.

Trong năm phút đầu, thính giả bị cuốn hút bởi âm nhạc. Bắt đầu hăng, cách phân tiết của Aurore có nhiều tự do, nhẹ nhàng như một giấc mộng, cho tới khi mà...

... việc làm cho những nhân viên an ninh thất bại, một người đàn ông đi đến và trèo lên sân khấu hướng đến nữ nghệ sĩ độc tấu.

Aurore !

Người phụ nữ trẻ giật nảy mình và thốt lên một tiếng la gãy gọn.

Trong khi dàn nhạc dừng lại đồng loạt, hai vệ sĩ nổi lên để bao quanh kẻ quấy rối và ép anh ta xuống đất.

Aurore ! anh ta lập lại.

Bình tĩnh lại từ trong cơn hốt hoảng, nữ nghệ sĩ dương cầm tỉnh dậy và, làm một động tác từ bàn tay, cô ta yêu cầu hai vệ sĩ thả người gây rối ra. Sau một phút ngây ngốc, khán phòng hiện tại bị đắm chìm trong một vở kịch câm.

Người đàn ông tự đứng lên, bỏ áo sơ mi lại vào trong quần để lấy lại vẻ bề ngoài không lúng túng. Anh ta có đồng tử sáng rực, đỏ vì rượu và thiếu ngủ.

Đó không phải là một kẻ khủng bố cũng không phải là kẻ cuồng tưởng.

Chỉ là một người đàn ông đang yêu.

Chỉ là một gã bất hạnh.

Tom đến gần Aurore và tuyên bố với cô ấy một cách vụng về với hi vọng pha chút ít điên khùng sẽ đủ để làm sống lại một ngọn lửa trong ánh mắt của người mà anh ta vẫn còn yêu.

Nhưng, không thể che đậy sự khó chịu của cô ấy hay sự chịu đựng hơn nữa ánh mắt của anh ta, người phụ nữ trẻ ngắt lời anh :

— Đã kết thúc, Tom à.

Khốn cùng, anh ta xua những cánh tay tỏ vẻ không hiểu.

— Đã kết thúc, cô ta thầm thì lặp lại những từ vừa nói vừa khép hờ đôi mắt.

(Publisher Weekly-20 tháng 10 năm 2009)

VIỆC XUẤT BẢN QUYỂN CUỐI CUỐN

BỘ BA NHỮNG THIÊN THẦN BỊ HOÃN LẠI


Nhà xuất bản Doubleday vừa thông báo rằng việc xuất bản tiểu thuyết của Tom Boyd sẽ bị hoãn lại tới mùa hè năm sau. Vì thế độc giả phải kiên nhẫn thêm tám tháng nữa để biết kết cục của loạt truyện này.

Sự trễ nãi này do những khó khăn gần này của tác giả sau khi chuyện tình bị đứt gãy dẫn đến sai lầm đã làm cho anh ta bị nhấn chìm trong một tâm trạng u buồn sâu sắc.

Một phiên khác bác bỏ bởi công ty của anh ta Milo Lombardo : « Trong bất cứ trường hợp nào Tom không cho phép mình ngừng lại ! Anh ta làm việc suốt ngày để mang đến cho người đọc quyển tiểu thuyết tốt nhất có thể có. Mọi người có thể hiểu cho điều đó. »

Không vì thế mà những người hâm mộ không còn chịu lắng nghe anh ta nữa ! Trong khoảng một tuần, văn phòng của nhà xuất bản đã bị ngập trong những bức thư kháng nghị. Trên mạng, một đơn khiếu nại thậm chí đã đặt online để yêu cầu Tom Boyd tôn trong những cam kết của anh ta !


Từ
: yunjiribuym@yahoo.com

Nội dung : Tin nhắn từ Hàn Quốc

Ngày : 21 tháng 12 năm 2009

Tới : thomas.boyd2@gmail.com

Boyd thân mến. Tôi sẽ không kể với ông về cuộc đời tôi. Một cách đơn giản tôi thừa nhận với ông rằng gần đây tôi đang ở trong một bệnh viện tâm thần để điều trị một sự suy sụp sâu sắc. Thậm chí tôi đã nhiều lần mong muốn kết thúc cuộc đời mình. Trong suốt những ngày ở đây một nữ y tá đã thuyết phục tôi đọc một trong những quyển sách của ông. Trước đây tôi đã từng biết đến ông : không khó gì để nhận ra bìa những quyển sách của ông trong tàu điện ngầm, trên xe buýt hay trong những quán cà phê. Tôi nghĩ rằng những câu chuyện của ông không phải dành cho tôi. Tôi đã nhầm. Dĩ nhiên, cuộc đời tôi không như trong sách, nhưng tôi đã thấy trong những tình tiết của ông và trong những nhân vật của ông tia sách nhỏ nhoi mà không có nó tôi không còn là gì cả.

Nhận nơi đây lòng biết ơn của tôi.

Yunjin Buym


(Onl !ne – 23 tháng 12 năm 2009)

NHÀ VĂN TOM BOYD BỊ BẮT Ở PARIS


Tác giả của loạt sách bán chạy nhất đã bị bắt tại phi trường Charles-de-Gaulle Pháp vào thứ hai vừa qua, sau khi đánh nhau với người phục vụ một quán cà phê, nhân viên này đã từ chối phục vụ anh vì tình trạng say rượu gần đây của anh. Boyd đã bị canh giữ. Sau khi điều tra, người đại diện đã quyết định bản án của anh ta trước tòa án tiểu hình của Bobigny vào cuối tháng giêng. Boyd sẽ bị xét xử ở đây vì tội tấn công cố ý, lăng nhục và đánh người.


Từ : mirka.bregovic@gmail.com

Nội dung : Nữ độc giả trung thành nhất của ông từ Serbie !

Ngày : 25 tháng 12 năm 2009

Tới : thomas.boyd2@gmail.com

Ông Boyd thân mến. Đây là lần đầu tôi viết cho người mà tôi chỉ biết qua những bài viết của ông ấy!

Tôi là giáo viên dạy chữ trong một ngôi làng nhỏ ở phía nam Serbie, nơi đây không có thư viện cũng không hề có một hiệu sách. Vào ngày 25 tháng 12, cho phép tôi gửi tới ông lời chúc Noel tốt lành. Đêm buông xuống trên vùng quê phủ đầy tuyết. Tôi mong rằng ông sẽ đến quê hương tôi và tại sao không phải là ngôi làng Rickanovica của tôi nhỉ !

Cám ơn ông vì tất cả những giấc mơ này.

Thân mến,

Mirka.

Tái bút : Tôi cũng muốn nói với ông rằng tôi không tin dù chỉ một từ về những gì người ta nói về ông trên báo cũng như trên mạng về vấn đề cuộc sống cá nhân của ông.


(New York Post – 2 mars 2010)

TOM BOYD TRONG CƠN NGUY NGẬP ?


Hôm kia, vào lúc 23 giờ đêm khi mà, vì một lý do vẫn còn không được rõ, nhà văn đã thành công khi chiếp một chỗ ngồi trong Freeze, một quán bar giàu sang của Beverly Hills. Cuộc tranh cãi giữa hai gã đã biến thành cuộc ẩu đả. Cảnh sát đã đến nhanh chóng nơi đó, họ đã bắt nhà văn trẻ sau khi đã tìm thấy 10g thuốc an thần. Bị truy tố vì việc chứa chấp thuốc, anh ta đã được thả ra có điều kiện, nhưng lần tới phải đến trước tòa án cấp cao của Los Angeles. Lần này anh ta lại thắng, anh ta phải có một luật sư giỏi để tránh bị đi tù...

Từ : eddy93@free.fr

Nội dung : Người tốt

Ngày : 3 tháng 3 năm 2010

Tới : thomas.boyd2@gmail.com

Tôi xin tự giới thiệu : tôi tên là Eddy, tôi 19 tuổi và tôi sắp trở thành một người làm bánh ngọt ở Stains, trong một khu dành cho người paris. Tôi đã hoàn tất việc học của mình một cách thảm hại khi còn ở trung học và phổ thông, lý do đó là sự giao du và sở thích rõ rệt đối với cần sa.

Nhưng từ một năm nay, một cô gái tuyệt vời đã đổ bộ đến đời tôi và để không mất cô ấy tôi đã quyết định chấm dứt làm kẻ ngu ngốc. Tôi lại bắt đầu đi học và với cô ấy tôi không chỉ học mà còn thấu hiểu. Trong số những quyển sách mà cô ấy bắt tôi đọc, tôi thích nhất những quyển của ông : chúng làm quay về những gì tốt đẹp nhất trong tôi.

Hiện tại, tôi đang kiên nhẫn chờ câu chuyện tiếp theo của ông. Nhưng tôi không thích những gì mà phương tiện truyền thông kể về ông. Trong những cuốn sách của ông, những nhân vật tôi thích nhất chính xác đó là những người biết tin tưởng vào chính bản thân họ. Vì thế, nếu có một phần của sự thật trong tất cả những điều đó, chú ý về mình thưa ông Boyd. Đừng tự đánh mất trong rượu hay trong tình trạng rối răm này.

Và về phía ông, đừng trở thành một kẻ xuẩn ngốc.. .


Với tất cả lòng tôn kính của tôi, Eddy.